CHÚA NHẬT TUẦN X THƯỜNG NIÊN – NĂM C

CHÚA NHẬT TUẦN X THƯỜNG NIÊN – NĂM C

Chúa Nhật 06-09-2013

BÀI ĐỌC I: 1 V 17, 17-24

"Đây, con trai bà sống lại rồi đây".

Trích sách Các Vua quyển thứ nhất.

Trong những ngày ấy, con trai bà chủ nhà đau liệt, cơn bệnh nguy kịch đến nỗi chẳng còn hơi thở. Bà ấy liền nói với Êlia rằng: "Thưa người của Thiên Chúa, giữa tôi với ông có liên can gì? Ông đến nhà tôi để khơi lại những tội của tôi và giết chết con tôi sao?" Êlia đáp lại: "Bà hãy giao con bà cho tôi". Rồi ông bế lấy đứa trẻ từ lòng mẹ nó, mang lên trên lầu nơi ông cư trú và đặt nó lên giường ông. Đoạn ông kêu lên cùng Chúa rằng: "Lạy Chúa là Thiên Chúa của con, cớ sao Chúa giáng hoạ, giết con trai bà chủ nhà, nơi con cư ngụ đây?" Ông ấp mình ba lần trên đứa trẻ và kêu lên cùng Chúa rằng: "Lạy Chúa là Thiên Chúa của con, con xin Chúa cho linh hồn đứa trẻ này trở về trong nó". Và Chúa nhậm lời Êlia, cho hồn nhập lại đứa trẻ, và nó sống lại. Êlia liền ẵm đứa trẻ xuống nhà dưới, trao lại cho mẹ nó và nói rằng: "Đây, con trai bà sống lại rồi đây". Bà ta thưa cùng Êlia rằng: "Bây giờ nhờ việc này, tôi biết rõ ông là người của Thiên Chúa, và lời của Chúa nơi miệng ông là lời chân thật". Đó là lời Chúa.

ĐÁP CA: Tv 29, 2 và 4. 5-6. 11-12a và 13b.

Đáp: Lạy Chúa, con ca tụng Chúa vì đã giải thoát con (c. 2a).

Xướng: 1) Lạy Chúa, con ca tụng Chúa vì đã giải thoát con, và không để quân thù hoan hỉ về con. Lạy Chúa, Ngài đã đưa linh hồn con thoát xa Âm phủ, Ngài đã cứu con khỏi số người đang bước xuống mồ.  – Đáp.

2) Các tín đồ của Chúa, hãy đàn ca mừng Chúa, và hãy cảm tạ thánh danh Ngài. Vì cơn giận của Ngài chỉ lâu trong giây phút, nhưng lòng nhân hậu của Ngài vẫn có suốt đời. Chiều hôm có gặp cảnh lệ rơi, nhưng sáng mai lại được mừng vui hoan hỉ.- Đáp.

3) Lạy Chúa, xin nhậm lời và xót thương con; lạy Chúa, xin Ngài gia ân cứu giúp con. Chúa đã biến đổi lời than khóc thành khúc nhạc cho con; lạy Chúa là Thiên Chúa của con, con sẽ tán tụng Chúa tới muôn đời.  – Đáp.

 

BÀI ĐỌC II: Gl 1, 11-19

"Người đã mạc khải cho tôi biết Con của Người, để tôi rao giảng Người cho dân ngoại".

Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Galata.

Anh em thân mến, tôi cho anh em biết rằng Tin Mừng do tôi rao giảng không phải thuộc về loài người, vì tôi không nhận, cũng không học với loài người, nhưng là do Đức Giêsu Kitô mạc khải. Anh em nghe nói về đời sống của tôi trước kia khi theo đạo Do-thái: tôi đã bắt bớ và phá hoại Hội thánh của Thiên Chúa thái quá. Trong đạo Do-thái, tôi đã vượt hẳn nhiều bạn đồng giống nòi, đồng tuổi với tôi, và tôi nhiệt thành hơn bất cứ ai đối với truyền thống của cha ông tôi.
Nhưng khi Đấng tách riêng tôi ra từ lòng mẹ và dùng ơn Người mà kêu gọi tôi, đã thương mạc khải Con Người trong tôi, để tôi rao giảng Ngài trong các dân ngoại, thì không lúc nào tôi bàn hỏi người xác thịt máu huyết, và tôi không lên Giêrusalem, để gặp các vị làm tông đồ trước tôi, nhưng tôi đi ngay đến Arabia, rồi lại trở về Đamas. Đoạn ba năm sau, tôi mới lên Giêrusalem để gặp Phêrô, và lưu lại với ông mười lăm ngày. Tôi không gặp một tông đồ nào khác, ngoài Giacôbê, anh em của Chúa. Đó là lời Chúa.

ALLELUIA: Mt 4, 4b

Alleluia, alleluia! – Người ta sống không nguyên bởi bánh, nhưng bởi mọi lời do miệng Thiên Chúa phán ra. – Alleluia.

 

PHÚC ÂM: Lc 7, 11-17

"Hỡi thanh niên, Ta truyền cho ngươi hãy chỗi dậy".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi ấy, Chúa Giêsu đến một thành gọi là Naim. Các môn đệ và đám đông dân chúng cùng đi với Người. Khi Người đến gần cửa thành, thì gặp người ta đang khiêng đi chôn người con trai duy nhất của một bà goá kia, và có đám đông dân thành đi đưa xác với mẹ nó. Trông thấy bà, Chúa động lòng thương và bảo bà rằng: "Đừng khóc nữa". Đoạn tiến lại gần, Người chạm đến quan tài và những người khiêng đứng lại. Bấy giờ Người phán: "Hỡi thanh niên, Ta truyền cho ngươi hãy chỗi dậy". Người chết liền ngồi lên và bắt đầu nói. Rồi Người trao lại cho mẹ nó. Mọi người đều sợ hãi và ngợi khen Thiên Chúa rằng: "Một tiên tri cao cả đã xuất hiện giữa chúng ta, và Thiên Chúa đã thăm viếng dân Người". Và việc này đã loan truyền danh tiếng Người trong toàn cõi Giuđêa và khắp vùng lân cận. Đó là lời Chúa.

         Chúa Giêsu gọi người chết sống lại

 

Tenth Sunday in Ordinary Time

Reading 1 1 Kgs 17:17-24

Elijah went to Zarephath of Sidon to the house of a widow.
The son of the mistress of the house fell sick,
and his sickness grew more severe until he stopped breathing.
So she said to Elijah,
“Why have you done this to me, O man of God?
Have you come to me to call attention to my guilt
and to kill my son?”
Elijah said to her, “Give me your son.”
Taking him from her lap, he carried the son to the upper room
where he was staying, and put him on his bed.
Elijah called out to the LORD:
“O LORD, my God,
will you afflict even the widow with whom I am staying
by killing her son?”
Then he stretched himself out upon the child three times
and called out to the LORD:
“O LORD, my God,
let the life breath return to the body of this child.”
The LORD heard the prayer of Elijah;
the life breath returned to the child’s body and he revived.
Taking the child, Elijah brought him down into the house
from the upper room and gave him to his mother.
Elijah said to her, “See! Your son is alive.”
The woman replied to Elijah,
“Now indeed I know that you are a man of God.
The word of the LORD comes truly from your mouth.”

Responsorial Psalm Ps 30:2, 4, 5-6, 11, 12, 13

R. (2a) I will praise you, Lord, for you have rescued me.
I will extol you, O LORD, for you drew me clear
and did not let my enemies rejoice over me.
O LORD, you brought me up from the nether world;
you preserved me from among those going down into the pit.
R. I will praise you, Lord, for you have rescued me.
Sing praise to the LORD, you his faithful ones,
and give thanks to his holy name.
For his anger lasts but a moment;
a lifetime, his good will.
At nightfall, weeping enters in,
but with the dawn, rejoicing.
R. I will praise you, Lord, for you have rescued me.
Hear, O LORD, and have pity on me;
O LORD, be my helper.
You changed my mourning into dancing;
O LORD, my God, forever will I give you thanks.
R. I will praise you, Lord, for you have rescued me.
 

Reading 2 Gal 1:11-19

I want you to know, brothers and sisters,
that the gospel preached by me is not of human origin.
For I did not receive it from a human being, nor was I taught it,
but it came through a revelation of Jesus Christ.

For you heard of my former way of life in Judaism,
how I persecuted the church of God beyond measure
and tried to destroy it, and progressed in Judaism
beyond many of my contemporaries among my race,
since I was even more a zealot for my ancestral traditions.
But when God, who from my mother’s womb had set me apart
and called me through his grace,
was pleased to reveal his Son to me,
so that I might proclaim him to the Gentiles,
I did not immediately consult flesh and blood,
nor did I go up to Jerusalem
to those who were apostles before me;
rather, I went into Arabia and then returned to Damascus.

Then after three years I went up to Jerusalem
to confer with Cephas and remained with him for fifteen days.
But I did not see any other of the apostles,
only James the brother of the Lord.

 

Gospel Lk 7:11-17

Jesus journeyed to a city called Nain,
and his disciples and a large crowd accompanied him.
As he drew near to the gate of the city,
a man who had died was being carried out,
the only son of his mother, and she was a widow.
A large crowd from the city was with her.
When the Lord saw her,
he was moved with pity for her and said to her,
“Do not weep.”
He stepped forward and touched the coffin;
at this the bearers halted,
and he said, “Young man, I tell you, arise!”
The dead man sat up and began to speak,
and Jesus gave him to his mother.
Fear seized them all, and they glorified God, exclaiming,
“A great prophet has arisen in our midst, ”
and “God has visited his people.”
This report about him spread through the whole of Judea
and in all the surrounding region.

Comments are closed.