THỨ BẢY TUẦN THÁNH – NĂM C – LỄ VỌNG PHỤC SINH

THỨ BẢY TUẦN THÁNH – NĂM C – LỄ VỌNG PHỤC SINH

Thứ Bảy Ngày 30/03/2013

Lễ Vọng Phục Sinh 

Đề nghị đọc chín bài đọc, bảy bài Trích ở Cựu Ước và hai bài trích ở Tân Ước. Nếu hoàn cảnh không cho phép, và khi có lý do đặc biệt, có thể bớt số bài đọc. Nhưng phải đọc ít là ba bài trích ở Cựu Ước trước Thánh Thư và Tin Mừng; còn nếu gấp quá, thì đọc ít là hai bài đọc trước Thánh Thư và Tin Mừng. Nhưng không khi nào được bỏ bài trích sách Xuất Hành (Xh 14, 15 – 15, 1) nói về việc qua Biển Đỏ.

 

BÀI ĐỌC I: St 1, 1 – 2, 2 {hoặc 1, 1. 26-31a}

"Thiên Chúa thấy mọi sự Người đã làm thật là tốt đẹp".
Trích sách Sáng Thế.

Từ nguyên thuỷ Thiên Chúa đã tạo thành trời đất. Đất còn hoang vu trống rỗng, tối tăm bao trùm vực thẳm, và thần trí Thiên Chúa bay sà trên mặt nước.

Thiên Chúa phán: "Hãy có ánh sáng". Và có ánh sáng. Thiên Chúa thấy ánh sáng tốt đẹp, Người phân rẽ ánh sáng khỏi tối tăm. Thiên Chúa gọi ánh sáng là ngày, tối tăm là đêm. Qua một buổi chiều và một buổi sáng: đó là ngày thứ nhất.

Thiên Chúa phán: "Hãy có một vòm trời ở giữa nước, phân rẽ nước với nước"; và Thiên Chúa làm nên vòm trời, và phân rẽ nước phía dưới vòm trời với nước phía trên vòm trời. Và xảy ra như vậy. Thiên Chúa gọi vòm đó là trời. Qua một buổi chiều và một buổi sáng: đó là ngày thứ hai.

Thiên Chúa phán: "Nước dưới trời hãy tụ lại một nơi, để lộ ra chỗ khô cạn. Và đã xảy ra như vậy. Thiên Chúa gọi chỗ khô cạn là đất, và Người gọi khối nước là biển. Thiên Chúa thấy tốt đẹp. Và Thiên Chúa phán: "Đất hãy trổ sinh thảo mộc xanh tươi mang hạt giống; và cây ăn trái phát sinh trái theo giống nó, và trong trái có hạt giống, trên mặt đất. Và đã xảy ra như vậy. Tức thì đất sản xuất thảo mộc xanh tươi mang hạt theo giống nó, và cây phát sinh trái trong có hạt tuỳ theo loại nó. Và Thiên Chúa thấy nó tốt đẹp. Qua một buổi chiều và một buổi sáng: đó là ngày thứ ba.

Thiên Chúa còn phán: "Hãy có những vật sáng trên vòm trời và hãy phân chia ngày và đêm, và trở thành dấu chỉ thời gian, ngày và năm tháng, để soi sáng trên vòm trời và giãi sáng mặt đất". Và đã xảy ra như vậy. Thiên Chúa đã làm nên hai vầng sáng lớn: Vầng sáng lớn hơn làm chủ ban ngày, và vầng sáng nhỏ hơn làm chủ ban đêm; Và Ngài cũng làm nên các tinh tú. Thiên Chúa đặt chúng trên vòm trời để soi sáng trên mặt đất, và làm chủ ngày đêm, và phân chia ánh sáng với tối tăm. Thiên Chúa thấy nó tốt đẹp. Qua một buổi chiều và một buổi sáng: đó là ngày thứ tư.

Thiên Chúa lại phán: "Nước hãy sản xuất những sinh vật bò sát, và loài chim bay trên mặt đất, dưới vòm trời. Vậy Thiên Chúa tạo thành những cá lớn, mọi sinh vật sống động mà nước sản xuất theo loại chúng, và mọi chim bay tuỳ theo giống. Thiên Chúa thấy chúng tốt đẹp. Thiên Chúa chúc phúc cho chúng rằng: "Hãy sinh sôi nẩy nở cho nhiều, đầy nước biển; loài chim hãy sinh cho nhiều trên mặt đất". Qua một buổi chiều và một buổi sáng: đó là ngày thứ năm.

Thiên Chúa lại phán: "Đất hãy sản xuất các sinh vật tuỳ theo giống: gia súc, loài bò sát và dã thú dưới đất tuỳ theo loại". Và đã xảy ra như vậy. Thiên Chúa đã dựng nên dã thú dưới đất tuỳ theo loại, gia súc, và mọi loài bò sát dưới đất tuỳ theo giống. Thiên Chúa thấy chúng tốt đẹp. Và Thiên Chúa phán: "Chúng ta hãy dựng nên con người theo hình ảnh giống như Ta, để chúng làm chủ cá biển, chim trời, dã thú khắp mặt đất và tất cả loài bò sát di chuyển trên mặt đất".

Vậy Thiên Chúa đã tạo thành con người giống hình ảnh Chúa, Chúa tạo thành con người giống hình ảnh Thiên Chúa. Người tạo thành họ có nam có nữ.

Thiên Chúa chúc phúc cho họ và phán rằng: "Hãy sinh sôi nẩy nở cho nhiều, đầy mặt đất, và thống trị nó; hãy bá chủ cá biển, chim trời và toàn thể sinh vật di chuyển trên mặt đất". Thiên Chúa phán: "Đây Ta ban cho các ngươi làm thức ăn mọi thứ cây cỏ mang hạt giống trên mặt đất và toàn thể thảo mộc sinh trái có hạt tuỳ theo giống. Ta ban mọi thứ cây cỏ xanh tươi làm thức ăn cho mọi loài dã thú trên mặt đất, chim trời và toàn thể sinh vật di chuyển trên mặt đất". Và đã xảy ra như vậy. Thiên Chúa thấy mọi sự Người đã làm rất tốt đẹp. Qua một buổi chiều và một buổi sáng: đó là ngày thứ sáu.

Thế là trời đất và mọi trang điểm của chúng đã hoàn thành. Ngày thứ bảy Thiên Chúa đã hoàn tất công việc Người đã làm. Và sau khi hoàn tất công việc Người đã làm, thì ngày thứ bảy Người nghỉ ngơi. Đó là lời Chúa.

 

Hoặc bài vắn này: St 1, 1. 26-31a

Từ nguyên thuỷ Thiên Chúa đã tạo thành trời đất. Và Thiên Chúa phán: "Chúng ta hãy dựng nên con người theo hình ảnh giống như Ta, để chúng làm chủ cá biển, chim trời, dã thú khắp mặt đất và tất cả loài bò sát di chuyển trên mặt đất".

Vậy Thiên Chúa đã tạo thành con người giống hình ảnh Chúa, Chúa tạo thành con người giống hình ảnh Thiên Chúa. Người tạo thành họ có nam có nữ.

Thiên Chúa chúc phúc cho họ và phán rằng: "Hãy sinh sôi nẩy nở cho nhiều, đầy mặt đất, và thống trị nó; hãy bá chủ cá biển, chim trời và toàn thể sinh vật di chuyển trên mặt đất". Thiên Chúa phán: "Đây Ta ban cho các ngươi làm thức ăn mọi thứ cây cỏ mang hạt giống trên mặt đất và toàn thể thảo mộc sinh trái có hạt tuỳ theo giống. Ta ban mọi thứ cây cỏ xanh tươi làm thức ăn cho mọi loài dã thú trên mặt đất, chim trời và toàn thể sinh vật di chuyển trên mặt đất". Và đã xảy ra như vậy. Thiên Chúa thấy mọi sự Người đã làm rất tốt đẹp. Đó là lời Chúa.

ĐÁP CA: Tv 32, 4-5. 6-7. 12-13. 20 và 22

Đáp: Địa cầu đầy ân sủng Chúa (c. 5b).

1) Vì lời Chúa là lời chân chính, bao việc Chúa làm đều đáng cậy tin. Chúa yêu chuộng điều công minh chính trực, địa cầu đầy ân sủng Chúa. – Đáp.

2) Do lời Chúa mà trời xanh được tạo thành, và mọi cơ binh chúng đều do hơi thở miệng Người. Chúa thu nước biển lại như để trong bầu, Người đặt những ngọn sóng trong kho chứa đựng.- Đáp.

3) Phúc thay quốc gia mà Chúa là chúa tể, dân tộc mà Chúa chọn làm cơ nghiệp riêng mình. Tự trời cao Chúa nhìn xuống, Người xem thấy hết thảy con cái loài người. – Đáp.

4) Linh hồn chúng tôi mong đợi Chúa, chính Người là Đấng phù trợ và che chở chúng tôi. – Lạy Chúa, xin đổ lòng từ bi xuống trên chúng con, theo như chúng con tin cậy ở nơi Ngài. – Đáp.

 

BÀI ĐỌC II: St 22, 1-18 (Bài dài)

"Của lễ hiến tế của Abraham, Tổ phụ chúng ta".
Trích sách Sáng Thế.

Trong những ngày ấy, Chúa thử Abraham và nói với ông rằng: "Abraham, Abraham". Ông đáp lại: "Dạ, con đây". Chúa nói: "Ngươi hãy đem Isaac, đứa con một yêu dấu của ngươi, và đi đến đất Moria, ở đó ngươi sẽ dâng nó làm của lễ toàn thiêu trên núi Ta sẽ chỉ cho ngươi". Sáng ngày, Abraham dậy sớm, thắng lừa và đem theo hai đứa đầy tớ của ông, cùng với Isaác con ông, ông chẻ củi dùng vào lễ thượng hiến, đoạn ông lên đường đến chỗ Thiên Chúa đã tỏ cho ông.

Ngày thứ ba, Abraham ngước mắt lên và thấy chỗ ấy từ đàng xa. Abraham mới bảo tôi tớ: "Các anh ở lại đây với con lừa; còn ta và đứa trẻ, chúng ta phải đi tới đằng kia mà thờ lạy, rồi chúng tôi sẽ về lại với các anh". Abraham lấy củi lễ thượng hiến và cho Isaác vác đi, còn ông thì cầm lấy lửa và dao phay, rồi cả hai cùng bước. Isaác cất tiếng nói với Abraham cha cậu rằng: "Cha!" Ông đáp: "Ta đây, con!" Cậu hỏi: "Này đây đã có lửa và củi, vậy hy sinh thượng hiến ở đâu?" Abraham đáp: "Chính Thiên Chúa sẽ tự liệu ra hy sinh thượng hiến, con ạ". Rồi cả hai cùng bước.

Khi hai người đến nơi Chúa đã chỉ, Abraham làm một bàn thờ và chất củi lên, rồi trói Isaac lại, đặt lên bàn thờ trên đống củi. Abraham giơ tay lấy dao để sát tế con mình. Bấy giờ thiên thần Chúa từ trời gọi ông rằng: "Abraham! Abraham!" Ông thưa lại: "Dạ, con đây". Người nói: "Đừng giết con trẻ và đừng động đến nó, vì giờ đây, Ta biết ngươi kính sợ Chúa, đến nỗi không từ chối dâng đứa con duy nhất cho Ta". Abraham ngước mắt lên, thấy sau lưng mình có con cừu đực đang mắc sừng trong bụi cây, Abraham liền bắt nó và tế lễ thay cho con mình. Chỗ ấy Abraham gọi tên là "Thiên Chúa sẽ liệu", khiến ngày nay người ta còn nói: "Trên núi Thiên Chúa sẽ liệu".

Thiên thần Chúa gọi Abraham lần thứ hai và nói rằng: "Chúa phán: Ta thề rằng: vì ngươi đã làm điều đó, ngươi không từ chối dâng đứa con duy nhất của ngươi cho Ta, nên Ta chúc phúc cho ngươi. Ta cho ngươi sinh sản con cái đông đúc như sao trên trời, như cát bãi biển; miêu duệ ngươi sẽ chiếm cửa thành quân địch, và mọi dân tộc trên mặt đất sẽ được chúc phúc nơi miêu duệ ngươi, vì ngươi đã vâng lời Ta". Đó là lời Chúa.

Hoặc đọc bài vắn này: St 22, 1-2. 9a. 10-13. 15-18

Trong những ngày ấy, Chúa thử Abraham và nói với ông rằng: "Abraham, Abraham". Ông đáp lại: "Dạ, con đây". Chúa nói: "Ngươi hãy đem Isaac, đứa con một yêu dấu của ngươi, và đi đến đất Moria, ở đó ngươi sẽ dâng nó làm của lễ toàn thiêu trên núi Ta sẽ chỉ cho ngươi".

Khi hai người đến nơi Chúa đã chỉ, Abraham làm một bàn thờ và chất củi lên, rồi trói Isaac lại, đặt lên bàn thờ trên đống củi. Abraham giơ tay lấy dao để sát tế con mình. Bấy giờ thiên thần Chúa từ trời gọi ông rằng: "Abraham! Abraham!" Ông thưa lại: "Dạ, con đây". Người nói: "Đừng giết con trẻ và đừng động đến nó, vì giờ đây, Ta biết ngươi kính sợ Chúa, đến nỗi không từ chối dâng đứa con duy nhất cho Ta". Abraham ngước mắt lên, thấy sau lưng mình có con cừu đực đang mắc sừng trong bụi cây, Abraham liền bắt nó và tế lễ thay cho con mình.

Thiên thần Chúa gọi Abraham lần thứ hai và nói rằng: "Chúa phán: Ta thề rằng: vì ngươi đã làm điều đó, ngươi không từ chối dâng đứa con duy nhất của ngươi cho Ta, nên Ta chúc phúc cho ngươi. Ta cho ngươi sinh sản con cái đông đúc như sao trên trời, như cát bãi biển; miêu duệ ngươi sẽ chiếm cửa thành quân địch, và mọi dân tộc trên mặt đất sẽ được chúc phúc nơi miêu duệ ngươi, vì ngươi đã vâng lời Ta". Đó là lời Chúa.

ĐÁP CA: Tv 15, 5 và 8. 9-10. 11

Đáp: Lạy Chúa, xin bảo toàn con, vì con tìm nương tựa Chúa (c. 1a).

1) Chúa là phần gia nghiệp và phần chén của con, chính Ngài nắm giữ vận mạng của con. Con luôn luôn đặt Chúa ở trước mặt con, vì Chúa ngự bên hữu con, con sẽ không nao núng. – Đáp.

2) Bởi thế, lòng con vui mừng và linh hồn con hoan hỉ, ngay cả đến xác thịt của con cũng nằm nghỉ an toàn, vì Chúa chẳng bỏ rơi linh hồn con trong âm phủ, cũng không để thánh nhân của Ngài thấy điều hư nát. – Đáp.

3) Chúa sẽ chỉ cho con biết đường lối trường sinh, sự no đầy hoan hỉ ở trước thiên nhan, sự khoái lạc bên tay hữu Chúa tới muôn muôn đời! – Đáp.

 

BÀI ĐỌC III: Xh 14, 15 – 15, 1

"Con cái Israel đi vào giữa lòng biển khô cạn".

Trích sách Xuất Hành.

Trong những ngày ấy, Chúa phán cùng Môsê rằng: "Có gì mà kêu đến Ta? Hãy bảo con cái Israel cứ lên đường. Còn ngươi, đưa gậy lên, và giơ tay trên biển, hãy phân rẽ biển ra, cho con cái Israel đi vào giữa lòng biển khô cạn. Còn Ta, Ta sẽ làm cho lòng người Ai-cập ra chai đá, chúng sẽ rượt theo sau các ngươi. Bấy giờ Ta sẽ tỏ vinh quang cho Pharaon, toàn thể quân lực, chiến xa và kỵ binh của vua ấy biết. Người Ai-cập sẽ biết Ta là Chúa khi Ta tỏ vinh quang cho Pharaon, chiến xa và kỵ binh của vua ấy biết".

Sứ thần Thiên Chúa thường đi trước hàng ngũ Israel, liền bỏ trở lại sau họ. Cột mây thường đi phía trước, cũng theo sứ thần trở lại phía sau, đứng giữa hàng ngũ Ai-cập và hàng ngũ Israel. Và đám mây thường soi sáng ban đêm trở thành mù mịt, đến nỗi suốt đêm, hai bên không thể tới gần được. Môsê giơ tay trên biển, thì bằng một cơn gió đông thổi mạnh suốt đêm, Chúa dồn biển lui và làm cho biển khô cạn. Nước rẽ ra và con cái Israel đi vào giữa lòng biển khô cạn, nước dựng lên như bức thành hai bên tả hữu.

Người Ai-cập đuổi theo, toàn thể binh mã của Pharaon, chiến xa và kỵ binh đi theo sau Israel vào giữa lòng biển. Lúc gần sáng, qua cột mây lửa, Chúa nhìn xuống hàng ngũ Ai-cập, gây rối loạn trong hàng ngũ chúng. Người lật đổ bánh xe, khiến xe tiến tới thật vất vả. Người Ai-cập nói: "Ta hãy chạy trốn Israel, vì Chúa chiến đấu giúp họ, chống chúng ta".

Chúa phán bảo Môsê: "Hãy giơ tay trên biển để nước trở lại vùi dập người Ai-cập, chiến xa và kỵ binh của chúng". Môsê giơ tay trên biển, và lúc tảng sáng, biển trở lại như cũ. Người Ai-cập chạy trốn, gặp ngay nước biển ập lại. Chúa xô chúng ngã giữa lòng biển. Nước trở lại, vùi dập chiến xa và kỵ binh. Toàn thể quân lực của Pharaon đã theo dân Israel xuống biển, không còn tên nào sống sót. Còn con cái Israel đã đi giữa lòng biển khô cạn, nước dựng như bức thành hai bên tả hữu. Ngày đó Chúa cứu Israel khỏi tay Ai-cập. Và họ thấy xác người Ai-cập trôi dạt đầy bờ, và thấy cánh tay oai hùng của Thiên Chúa đè bẹp Ai-cập. Toàn dân kính sợ Chúa, tin vào Chúa và vào Môsê tôi tớ người.

Bấy giờ Môsê cùng với con cái Israel hát mừng Chúa bài ca này:
(Không đọc: Đó là lời Chúa).

ĐÁP CA: Xh 15, 1-2. 3-4. 5-6. 17-18

Đáp: Tôi sẽ ca tụng Chúa, vì Người uy linh cao cả (c. 1a).

1) Tôi sẽ ca tụng Chúa, vì Người uy linh cao cả. Người đã ném ngựa và người xuống biển khơi. Chúa là sức mạnh và là khúc ca của tôi, chính Người đã cho tôi được cứu thoát. Người là Thiên Chúa tôi, tôi sẽ tôn vinh Người; Người là Chúa tổ phụ tôi, tôi sẽ hát ca mừng Chúa. – Đáp.

2) Chúa như là người chiến sĩ, danh thánh Người thật toàn năng. Người đã ném xe cộ và đạo binh của Pharaon xuống biển, và dìm xuống Biển Đỏ các tướng lãnh của ông. – Đáp.

3) Các vực thẳm đã chôn sống họ, họ rơi xuống đáy biển như tảng đá to. Lạy Chúa, tay hữu Chúa biểu dương sức mạnh; lạy Chúa, tay hữu Chúa đánh tan quân thù. – Đáp.

4) Chúa đem con cái Israel trồng trên núi gia nghiệp Chúa, nơi vững chắc Chúa làm nơi cư ngụ, ôi lạy Chúa, là cung thánh tay Chúa đã lập nên; Chúa sẽ thống trị muôn đời muôn kiếp. – Đáp.

 

BÀI ĐỌC IV: Is 54, 5-14

"Trong tình yêu vĩnh cửu, Chúa Cứu Chuộc đã xót thương ngươi".

Trích sách Tiên tri Isaia.

Đấng đã tạo thành ngươi thống trị ngươi, danh Người là Chúa các cơ binh, Đấng Cứu Chuộc ngươi là Đấng Thánh Israel, Người sẽ được tôn xưng là Thiên Chúa khắp địa cầu.

Thiên Chúa ngươi đã phán: "Chúa gọi ngươi như gọi người thiếu phụ bị bỏ rơi và sầu muộn, và như người vợ bị bỏ rơi lúc còn xuân xanh. Trong một thời gian ngắn, Ta đã bỏ ngươi, nhưng Ta sẽ lấy lượng từ bi cao cả mà tụ họp ngươi lại. Trong lúc nóng giận, Ta tạm ẩn mặt Ta, nhưng vì lòng nhân từ vô biên, Ta thương xót ngươi, Chúa là Đấng cứu chuộc ngươi đã phán như vậy.

Cũng như trong thời Noe, Ta đã thề rằng nước lụt Noe sẽ không tràn ngập đất nữa, thì Ta cũng đã thề rằng Ta sẽ không giận ngươi, không quở trách ngươi nữa.

Dù núi có dời, đồi có di chuyển, tình yêu của Ta đối với ngươi không thay đổi, và giao ước bình an của Ta cũng sẽ không lay chuyển, Chúa nhân từ của ngươi đã phán như vậy.

Hỡi thành vô phúc, bị bão táp tàn phá và không ai an ủi, này đây Ta sẽ sắp xếp các viên đá của ngươi cho trật tự, sẽ đặt nền móng ngươi trên ngọc thạch, sẽ lấy đá hồng xây cửa đồn ngươi, sẽ lấy thuỷ tinh làm cửa thành ngươi, sẽ dùng đá quý xây tường thành ngươi.

Tất cả con cái ngươi sẽ được Chúa dạy bảo, chúng sẽ vui hưởng một nền hoà bình lâu dài. Ngươi sẽ đứng vững trong công lý, và xa mọi đàn áp, ngươi sẽ không còn sợ, và sống xa mọi khủng bố, vì sẽ không có ai hãm hại được ngươi nữa". Đó là lời Chúa.

ĐÁP CA: Tv 29, 2 và 4. 5-6. 11 và 12a và 13b

Đáp: Lạy Chúa, con ca tụng Chúa vì đã giải thoát con (c. 2a).

1) Lạy Chúa, con ca tụng Chúa vì đã giải thoát con, và không để quân thù hoan hỉ về con. Lạy Chúa, Ngài đã đưa linh hồn con thoát xa Âm phủ, Ngài đã cứu con khỏi số người đang bước xuống mồ. – Đáp.

2) Các tín đồ của Chúa, hãy đàn ca mừng Chúa, và hãy cảm tạ thánh danh Ngài. Vì cơn giận của Ngài chỉ lâu trong giây phút, nhưng lòng nhân hậu của Ngài vẫn có suốt đời. Chiều hôm có gặp cảnh lệ rơi, nhưng sáng mai lại được mừng vui hoan hỉ.- Đáp.

3) Lạy Chúa, xin nhậm lời và xót thương con. Lạy Chúa, xin Ngài gia ân cứu giúp con. Chúa đã biến đổi lời than khóc thành khúc nhạc cho con; lạy Chúa là Thiên Chúa của con, con sẽ tán tụng Chúa tới muôn đời. – Đáp.

 

BÀI ĐỌC V: Is 55, 1-11

"Hãy đến cùng Ta và hồn các ngươi sẽ được sống. Ta sẽ ký kết với các ngươi một giao ước vĩnh cửu".

Trích sách Tiên tri Isaia.

Đây Chúa phán: Hỡi tất cả những ai khát nước, hãy đến uống nước; hỡi kẻ không tiền bạc, hãy đến mua lúa mà ăn; hãy đến mà mua rượu và sữa, không cần trả tiền, không cần đổi chác gì. Tại sao các ngươi không dùng tiền mà mua bánh, sao không dùng tiền lương mà mua đồ nuôi thân? Vậy hãy lắng tai nghe, hãy đến ăn đồ bổ và các ngươi sẽ được thưởng thức món ăn mĩ vị.

Hãy lắng tai và đến cùng Ta, hãy nghe, thì các ngươi sẽ được sống; Ta sẽ ký kết với các ngươi một giao ước vĩnh cửu, đó là những hồng ân đã hứa cho Đavít: Đây Ta đặt ngươi làm nhân chứng cho các dân, làm tướng lãnh tôn sư cho các dân tộc. Này ngươi sẽ kêu gọi dân mà trước ngươi không biết, và các dân trước chưa biết ngươi, sẽ chạy đến cùng ngươi, vì Chúa là Thiên Chúa ngươi, là Đấng Thánh Israel, bởi vì Chúa làm cho ngươi được hiển vinh.

Hãy tìm Chúa khi còn tìm được, hãy kêu cầu Người khi Người còn ở gần. Kẻ gian ác, hãy bỏ đường lối mình, và kẻ bất lương, hãy bỏ những tư tưởng mình, hãy trở về với Chúa, thì Người sẽ thương xót, hãy trở về với Thiên Chúa chúng ta, vì Chúa rộng lòng tha thứ. Vì tư tưởng Ta không phải tư tưởng các ngươi, và đường lối các ngươi không phải đường lối của Ta, Chúa phán như vậy. Như trời cao hơn đất thế nào, thì đường lối Ta vượt trên đường lối các ngươi, và tư tưởng Ta cũng vượt trên tư tưởng các ngươi thể ấy.

Như mưa tuyết từ trời rơi xuống và không trở lên trời nữa, nhưng chúng thấm xuống đất, làm cho đất phì nhiêu, cây cối sinh mầm, cho người gieo có hạt giống, cho người ta có cơm bánh ăn; cũng thế, lời từ miệng Ta phán ra sẽ không trở lại với Ta mà không sinh kết quả, nhưng nó thực hiện ý muốn của Ta, và làm tròn sứ mạng Ta uỷ thác. Đó là lời Chúa.

ĐÁP CA: Is 12, 2-3. 4bcd. 5-6

Đáp: Các ngươi sẽ hân hoan múc nước nơi suối Đấng Cứu Độ (c. 3).

1) Đây Thiên Chúa là Đấng Cứu Chuộc tôi, tôi sẽ tin tưởng mà hành động và không khiếp sợ: vì Chúa là sức mạnh, là Đấng tôi ngợi khen, Người sẽ trở nên cho tôi phần rỗi. – Đáp.

2) Hãy ca tụng Chúa và kêu cầu danh Người, hãy công bố cho các dân biết kỳ công của Chúa, hãy nhớ lại danh Chúa rất cao sang. – Đáp.

3) Hãy ca tụng, vì Người làm nên những việc kỳ diệu, hãy cao rao việc đó trên khắp hoàn cầu. Hỡi người cư ngụ tại Sion, hãy nhảy mừng ca hát, vì Đấng cao cả là Đấng Thánh Israel ở giữa ngươi. – Đáp.

 

BÀI ĐỌC VI: Br 3, 9-15. 32 – 4, 4

"Ngươi hãy đi trong đường ánh sáng của Chúa".

Trích sách Tiên tri Barúc.

Hỡi Israel, hãy nghe các giới răn ban sự sống; hãy lắng tai nghe để hiểu biết sự khôn ngoan.

Hỡi Israel, bởi đâu ngươi ở trong đất nước quân thù, ngươi mòn mỏi trên đất khách, nhiễm lây nhơ bẩn của người chết, bị liệt vào kẻ phải xuống địa ngục? Ngươi đã lìa bỏ nguồn khôn ngoan. Vì chưng nếu ngươi theo đường lối Chúa,thì ngươi đã luôn sống trong bình an. Ngươi hãy học xem đâu là sự khôn ngoan, đâu là sức mạnh, đâu là sự thông hiểu, để ngươi cũng hiểu biết đâu là trường thọ và sự sống, đâu là ánh sáng con mắt và bình an. Ai là người sẽ tìm được nơi cư ngụ của sự khôn ngoan, ai đi vào trong kho tàng của nó? Chính Đấng thấu suốt mọi sự, Người biết nó: Người thấu suốt nó do đức khôn ngoan của Người.

Người là Đấng đã an bài vũ trụ đến muôn đời, và cho các gia súc và các thú bốn chân sống đầy mặt đất. Người sai ánh sáng đi thì nó đi, gọi nó lại thì nó run sợ vâng lời Người. Các ngôi sao ở vị trí mình mà chiếu sáng và đều vui mừng. Người gọi chúng thì chúng trả lời rằng: "Có mặt". Chúng vui mừng chiếu sáng trước mặt Đấng sáng tạo chúng.

Người là Thiên Chúa chúng ta, và không có chúa nào khác sánh được với Người. Người đã biết mọi đường lối khôn ngoan, đã ban nó cho Giacóp tôi tớ Người và cho Israel kẻ người yêu mến. Sau đó, Người xuất hiện trên mặt đất và sống giữa loài người.

Đó là sách ghi các giới răn Chúa và lề luật tồn tại muôn đời, tất cả những ai tuân giữ lề luật thì được sống, còn ai bỏ thì phải chết. Hỡi Giacóp, hãy trở về và nắm giữ lề luật; hãy nhờ ánh sáng của Người mà tiến đến sự huy hoàng của Người. Đừng trao vinh quang ngươi cho kẻ khác, cũng đừng trao đặc ân ngươi cho dân ngoại. Hỡi Israel, chúng ta có phúc, vì chúng ta đã được biết những gì là đẹp lòng Chúa. Đó là lời Chúa.

ĐÁP CA: Tv 18, 8. 9. 10. 11

Đáp: Lạy Chúa, Chúa có lời ban sự sống đời đời (Ga 6, 69).

1) Luật pháp Chúa toàn thiện, bồi bổ tâm linh; chỉ thị Chúa cố định, phá ngu kẻ dốt. – Đáp.

2) Giới răn Chúa chính trực, làm hoan lạc tâm can; mệnh lệnh Chúa trong ngời, sáng soi con mắt. – Đáp.

3) Lòng tôn sợ Chúa thuần khiết, còn mãi muôn đời; phán quyết của Chúa chân thực, công minh hết thảy. – Đáp.

4) Những điều đó đáng chuộng hơn vàng, hơn cả vàng ròng, ngọt hơn mật và hơn cả mật chảy từ tàng ong. – Đáp.

 

BÀI ĐỌC VII: Ed 36, 16-17a. 18-28

"Ta sẽ đổ trên các ngươi nước trong sạch và sẽ ban cho các ngươi quả tim mới".

Trích sách Tiên tri Êdêkiel.

Đây lời Chúa phán cùng tôi rằng: "Hỡi con người, khi dân Israel cư ngụ trên đất mình, họ đã làm dơ bẩn đất ấy bằng đời sống và việc làm của họ. Và Ta đã nổi giận họ, vì họ đã đổ máu trên phần đất ấy, và vì các thần tượng họ thờ làm dơ bẩn phần đất ấy. Ta đã phân tán họ đi khắp các dân tộc, và cho họ sống rải rác trong các nước; Ta đã xét xử theo đời sống và việc làm của họ. Họ đã đi đến các dân tộc và ở đó họ xúc phạm thánh danh Ta, vì thiên hạ nói về họ rằng: "Này là dân của Chúa, họ bị đuổi ra khỏi đất của Người". Và Ta đã thương hại thánh danh Ta mà nhà Israel đã xúc phạm nơi các dân tộc họ đến cư ngụ.

Vì thế, ngươi hãy nói với nhà Israel rằng: "Đây Chúa là Thiên Chúa phán: Hỡi nhà Israel, không phải vì các ngươi mà Ta hành động, nhưng vì thánh danh Ta đã bị các ngươi xúc phạm nơi các dân tộc mà các ngươi đi đến cư ngụ. Ta sẽ thánh hoá danh cao cả Ta đã bị xúc phạm giữa các dân tộc, nơi mà các ngươi đã xúc phạm danh thánh Ta, để các dân tộc biết Ta là Chúa, Thiên Chúa các đạo binh phán, khi Ta tự thánh hoá nơi các ngươi trước mặt họ.
Ta sẽ kéo các ngươi ra khỏi các dân tộc, sẽ quy tụ các ngươi từ các nước, và dẫn dắt các ngươi trên đất các ngươi. Ta sẽ dùng nước trong sạch mà rảy trên các ngươi, và các ngươi sẽ được rửa sạch mọi vết nhơ. Ta sẽ thanh tẩy các ngươi sạch mọi vết nhơ các bụt thần.

Ta sẽ ban cho các ngươi quả tim mới, đặt giữa các ngươi một thần trí mới, cất khỏi xác các ngươi quả tim bằng đá và ban cho các ngươi quả tim bằng thịt. Ta đặt thần trí Ta giữa các ngươi, làm cho các ngươi thực thi các huấn lệnh Ta, làm cho các ngươi tuân giữ và thực hành các lề luật Ta. Các ngươi sẽ cư ngụ trong xứ Ta đã ban cho tổ phụ các ngươi; các ngươi sẽ là dân Ta, còn Ta, Ta sẽ là Thiên Chúa các ngươi". Đó là lời Chúa.

ĐÁP CA: Tv 41, 3. 5bcd; Tv 42, 3. 4

Đáp: Như nai rừng khát mong nguồn nước, hồn con khát Chúa, Chúa Trời ôi! (c. 41, 2)

1) Hồn con khát Chúa Trời, Chúa Trời hằng sống: ngày nào con được tìm về ra mắt Chúa Trời? – Đáp.

2) Tôi nhớ lúc xưa đi giữa muôn người, tôi đứng đầu đưa dân tiến vào nhà Đức Chúa Trời, giữa muôn tiếng reo mừng, ca ngợi.- Đáp.

3) Xin chiếu giãi quang minh và chân thực của Chúa, để những điều đó hướng dẫn con, đưa con lên núi thánh và cung lâu của Ngài. – Đáp.

4) Con sẽ tiến tới bàn thờ Thiên Chúa, đến cùng Thiên Chúa làm cho con được hoan hỉ mừng vui. Với cây cầm thụ, con sẽ ca ngợi Chúa, ôi Chúa là Thiên Chúa của con. – Đáp.

Hoặc (khi có Rửa tội): Tv 50, 12-13. 14-15. 18-19

Đáp: Ôi lạy Chúa, xin tạo cho con quả tim trong sạch (c. 12a).

1) Ôi lạy Chúa, xin tạo cho con quả tim trong sạch, và canh tân tinh thần cương nghị trong người con. Xin đừng loại con khỏi thiên nhan Chúa, chớ thu hồi Thánh Thần Chúa ra khỏi con. – Đáp.

2) Xin Chúa lại cho con niềm vui ơn cứu độ, với tinh thần quảng đại, Chúa đỡ nâng con. Con sẽ dạy kẻ bất nhân đường nẻo Chúa, và người tội lỗi sẽ trở về với Ngài. – Đáp.

3) Bởi vì Chúa chẳng ưa gì sinh lễ, nếu con dâng lễ toàn thiêu, Chúa sẽ không ưng. Của lễ con dâng, lạy Chúa, là tâm hồn tan nát; lạy Chúa, xin đừng chê tấm lòng tan nát, khiêm cung. – Đáp.

 

THÁNH THƯ: Rm 6, 3-11

"Chúa Kitô, một khi tự trong cõi chết sống lại, Người không chết nữa".

Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Rôma.

Anh em thân mến, tất cả chúng ta đã chịu phép rửa trong Đức Giêsu Kitô, tức là đã chịu phép rửa trong sự chết của Người. Và chúng ta đã cùng chịu mai táng với Người, bởi được thanh tẩy trong sự chết của người, để như Đức Kitô nhờ vinh hiển của Chúa Cha mà sống lại từ cõi chết thế nào, thì cả chúng ta cũng phải sống đời sống mới như thế.

Vì nếu chúng ta được liên kết với Người trong cùng một cái chết, giống như cái chết của Người, thì chúng ta cũng được hợp nhất với Người, trong sự sống lại giống như vậy. Nên biết điều này: con người cũ của chúng ta đã cùng chịu đóng đinh khổ giá, để xác thịt tội lỗi bị huỷ đi, hầu cho chúng ta không còn làm nô lệ tội lỗi nữa, vì con người đã chết, tức là được giải thoát khỏi tội lỗi.

Mà nếu chúng ta đã chết với Đức Kitô, chúng ta tin rằng chúng ta cũng sẽ cùng sống với Người, vì biết rằng Đức Kitô, một khi từ cõi chết sống lại, Người không chết nữa, sự chết không còn làm chủ được Người nữa. Người đã chết, tức là chết một lần dứt khoát đối với tội lỗi, mà khi Người sống, là sống cho Thiên Chúa. Cả anh em cũng thế, anh em hãy tự kể như mình đã chết đối với tội lỗi, nhưng sống cho Thiên Chúa, trong Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta. Đó là lời Chúa.

ĐÁP CA: Tv 117, 1-2. 16ab-17. 22-23

Đáp: Alleluia, alleluia, alleluia.

1) Hãy cảm tạ Chúa, vì Chúa hảo tâm, vì đức từ bi của Người muôn thuở. Hỡi nhà Israel, hãy xướng lên: "Đức từ bi của Người muôn thuở". – Đáp.

2) Tay hữu Chúa đã hành động mãnh liệt, tay hữu Chúa đã cất nhắc tôi lên. Tôi không chết, nhưng tôi sẽ sống, và tôi sẽ loan truyền công cuộc của Chúa. – Đáp.

3) Phiến đá mà những người thợ xây loại bỏ, đã biến nên tảng đá góc tường. Việc đó đã do Chúa làm ra, việc đó kỳ diệu trước mắt chúng ta. – Đáp.

 

PHÚC ÂM: Lc 24, 1-12

"Tại sao các bà tìm người sống nơi những kẻ chết?"

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Ngày thứ nhất trong tuần, vừa tảng sáng, các bà đi ra mồ mang theo những thuốc thơm đã dọn sẵn. Thấy hòn đá đã lăn ra khỏi mồ, nhưng bước vào, các bà không thấy xác Chúa Giêsu. Đang khi các bà còn ngơ ngác không hiểu việc đó, thì có hai người đứng gần các bà, y phục sáng chói. Các bà kinh hãi cắm mặt xuống đất, thì hai người lên tiếng bảo: "Tại sao các bà tìm người sống nơi những kẻ chết? Người không còn ở đây. Người đã sống lại, các bà hãy nhớ lại Người đã nói với các bà thế nào khi Người còn ở xứ Galilêa. Người đã nói: Con Người phải bị nộp vào tay những kẻ tội lỗi, bị đóng đinh vào thập giá và ngày thứ ba sẽ sống lại". Và các bà nhớ lại những lời Người đã nói.

Bỏ mồ đi về, các bà tường thuật lại tất cả sự việc cho mười một Tông đồ và các người khác. Các bà đó là Maria Mađalêna, Gioanna, Maria mẹ Giacôbê; và những người nữ khác cùng đi với họ cũng nói như vậy với các tông đồ. Nhưng những lời đó, các ông cho là truyện vớ vẩn, nên các ông không tin. Dầu vậy Phêrô cũng đứng dậy chạy ra mồ, nhưng khi cúi xuống nhìn, ông chỉ thấy những khăn liệm nằm đó và ông trở về nhà, rất đỗi ngạc nhiên về sự đã xảy ra. Đó là lời Chúa.

jesus risen angels

Holy Saturday – Vigil in the Holy Night of Easter

Reading 1 Gn 1:1—2:

In the beginning, when God created the heavens and the earth,
the earth was a formless wasteland, and darkness covered the abyss,
while a mighty wind swept over the waters.

Then God said,
“Let there be light,” and there was light.
God saw how good the light was.
God then separated the light from the darkness.
God called the light “day,” and the darkness he called “night.”
Thus evening came, and morning followed—the first day.

Then God said,
“Let there be a dome in the middle of the waters,
to separate one body of water from the other.”
And so it happened:
God made the dome,
and it separated the water above the dome from the water below it.
God called the dome “the sky.”
Evening came, and morning followed—the second day.

Then God said,
“Let the water under the sky be gathered into a single basin,
so that the dry land may appear.”
And so it happened:
the water under the sky was gathered into its basin,
and the dry land appeared.
God called the dry land “the earth, “
and the basin of the water he called “the sea.”
God saw how good it was.
Then God said,
“Let the earth bring forth vegetation:
every kind of plant that bears seed
and every kind of fruit tree on earth
that bears fruit with its seed in it.”
And so it happened:
the earth brought forth every kind of plant that bears seed
and every kind of fruit tree on earth
that bears fruit with its seed in it.
God saw how good it was.
Evening came, and morning followed—the third day.

Then God said:
“Let there be lights in the dome of the sky,
to separate day from night.
Let them mark the fixed times, the days and the years,
and serve as luminaries in the dome of the sky,
to shed light upon the earth.”
And so it happened:
God made the two great lights,
the greater one to govern the day,
and the lesser one to govern the night;
and he made the stars.
God set them in the dome of the sky,
to shed light upon the earth,
to govern the day and the night,
and to separate the light from the darkness.
God saw how good it was.
Evening came, and morning followed—the fourth day.

Then God said,
“Let the water teem with an abundance of living creatures,
and on the earth let birds fly beneath the dome of the sky.”
And so it happened:
God created the great sea monsters
and all kinds of swimming creatures with which the water teems,
and all kinds of winged birds.
God saw how good it was, and God blessed them, saying,
“Be fertile, multiply, and fill the water of the seas;
and let the birds multiply on the earth.”
Evening came, and morning followed—the fifth day.

Then God said,
“Let the earth bring forth all kinds of living creatures:
cattle, creeping things, and wild animals of all kinds.”
And so it happened:
God made all kinds of wild animals, all kinds of cattle,
and all kinds of creeping things of the earth.
God saw how good it was.
Then God said:
“Let us make man in our image, after our likeness.
Let them have dominion over the fish of the sea,
the birds of the air, and the cattle,
and over all the wild animals
and all the creatures that crawl on the ground.”
God created man in his image;
in the image of God he created him;
male and female he created them.
God blessed them, saying:
“Be fertile and multiply;
fill the earth and subdue it.
Have dominion over the fish of the sea, the birds of the air,
and all the living things that move on the earth.”
God also said:
“See, I give you every seed-bearing plant all over the earth
and every tree that has seed-bearing fruit on it to be your food;
and to all the animals of the land, all the birds of the air,
and all the living creatures that crawl on the ground,
I give all the green plants for food.”
And so it happened.
God looked at everything he had made, and he found it very good.
Evening came, and morning followed—the sixth day.

Thus the heavens and the earth and all their array were completed.
Since on the seventh day God was finished
with the work he had been doing,
he rested on the seventh day from all the work he had undertaken.

or gn 1:1, 26-31a

In the beginning, when God created the heavens and the earth,
God said: “Let us make man in our image, after our likeness.
Let them have dominion over the fish of the sea, 
the birds of the air, and the cattle, 
and over all the wild animals 
and all the creatures that crawl on the ground.”
God created man in his image;
in the image of God he created him;
male and female he created them.
God blessed them, saying: 
“Be fertile and multiply;
fill the earth and subdue it.
Have dominion over the fish of the sea, the birds of the air, 
and all the living things that move on the earth.”
God also said: 
“See, I give you every seed-bearing plant all over the earth 
and every tree that has seed-bearing fruit on it to be your food; 
and to all the animals of the land, all the birds of the air, 
and all the living creatures that crawl on the ground, 
I give all the green plants for food.”
And so it happened.
God looked at everything he had made, and found it very good.

Responsorial Psalm Ps 104:1-2, 5-6, 10, 12, 13-14, 24, 35

R. (30) Lord, send out your Spirit, and renew the face of the earth.
Bless the LORD, O my soul!
O LORD, my God, you are great indeed!
You are clothed with majesty and glory,
robed in light as with a cloak.
R. Lord, send out your Spirit, and renew the face of the earth.
You fixed the earth upon its foundation,
not to be moved forever;
with the ocean, as with a garment, you covered it;
above the mountains the waters stood.
R. Lord, send out your Spirit, and renew the face of the earth.
You send forth springs into the watercourses
that wind among the mountains.
Beside them the birds of heaven dwell;
from among the branches they send forth their song.
R. Lord, send out your Spirit, and renew the face of the earth.
You water the mountains from your palace;
the earth is replete with the fruit of your works.
You raise grass for the cattle,
and vegetation for man’s use,
Producing bread from the earth.
R. Lord, send out your Spirit, and renew the face of the earth.
How manifold are your works, O LORD!
In wisdom you have wrought them all—the earth is full of your creatures.
Bless the LORD, O my soul! Alleluia.
R. Lord, send out your Spirit, and renew the face of the earth.

Or Ps 33:4-5, 6-7, 12-13, 20 and 22

R. (5b) The earth is full of the goodness of the Lord.
Upright is the word of the LORD,
and all his works are trustworthy.
He loves justice and right;
of the kindness of the LORD the earth is full.
R. The earth is full of the goodness of the Lord.
By the word of the LORD the heavens were made;
by the breath of his mouth all their host.
He gathers the waters of the sea as in a flask;
in cellars he confines the deep.
R. The earth is full of the goodness of the Lord.
Blessed the nation whose God is the LORD,
the people he has chosen for his own inheritance.
From heaven the LORD looks down;
he sees all mankind.
R. The earth is full of the goodness of the Lord.
Our soul waits for the LORD,
who is our help and our shield.
May your kindness, O LORD, be upon us
who have put our hope in you.
R. The earth is full of the goodness of the Lord.

 

Reading 2 Gn 22:1-18

God put Abraham to the test.
He called to him, “Abraham!”
“Here I am, “ he replied.
Then God said:
“Take your son Isaac, your only one, whom you love, 
and go to the land of Moriah.
There you shall offer him up as a holocaust 
on a height that I will point out to you.”
Early the next morning Abraham saddled his donkey, 
took with him his son Isaac and two of his servants as well, 
and with the wood that he had cut for the holocaust, 
set out for the place of which God had told him.

On the third day Abraham got sight of the place from afar.
Then he said to his servants:
“Both of you stay here with the donkey, 
while the boy and I go on over yonder.
We will worship and then come back to you.”
Thereupon Abraham took the wood for the holocaust 
and laid it on his son Isaac’s shoulders, 
while he himself carried the fire and the knife.
As the two walked on together, Isaac spoke to his father Abraham: 
“Father!” Isaac said.
“Yes, son, “ he replied.
Isaac continued, “Here are the fire and the wood, 
but where is the sheep for the holocaust?”
“Son,” Abraham answered, 
“God himself will provide the sheep for the holocaust.”
Then the two continued going forward.

When they came to the place of which God had told him, 
Abraham built an altar there and arranged the wood on it.
Next he tied up his son Isaac, 
and put him on top of the wood on the altar.
Then he reached out and took the knife to slaughter his son.
But the LORD’s messenger called to him from heaven,
“Abraham, Abraham!”
“Here I am!” he answered.
“Do not lay your hand on the boy,” said the messenger.
“Do not do the least thing to him.
I know now how devoted you are to God, 
since you did not withhold from me your own beloved son.”
As Abraham looked about, 
he spied a ram caught by its horns in the thicket.
So he went and took the ram 
and offered it up as a holocaust in place of his son.
Abraham named the site Yahweh-yireh; 
hence people now say, AOn the mountain the LORD will see.”
Again the LORD’s messenger called to Abraham from heaven and said: 
“I swear by myself, declares the LORD, 
that because you acted as you did 
in not withholding from me your beloved son, 
I will bless you abundantly
and make your descendants as countless
as the stars of the sky and the sands of the seashore; 
your descendants shall take possession 
of the gates of their enemies, 
and in your descendants all the nations of the earth shall find blessingC
all this because you obeyed my command.”

or GN 22:1-2, 9a, 10-13, 15-18

God put Abraham to the test.
He called to him, “Abraham!”
“Here I am, “ he replied.
Then God said:
“Take your son Isaac, your only one, whom you love, 
and go to the land of Moriah.
There you shall offer him up as a holocaust 
on a height that I will point out to you.” 

When they came to the place of which God had told him, 
Abraham built an altar there and arranged the wood on it.
Then he reached out and took the knife to slaughter his son.
But the LORD’s messenger called to him from heaven,
“Abraham, Abraham!”
“Here I am, “ he answered.
“Do not lay your hand on the boy, “ said the messenger.
“Do not do the least thing to him.
I know now how devoted you are to God, 
since you did not withhold from me your own beloved son.”
As Abraham looked about, 
he spied a ram caught by its horns in the thicket.
So he went and took the ram 
and offered it up as a holocaust in place of his son.

Again the LORD’s messenger called to Abraham from heaven and said: 
“I swear by myself, declares the LORD, 
that because you acted as you did 
in not withholding from me your beloved son, 
I will bless you abundantly
and make your descendants as countless
as the stars of the sky and the sands of the seashore; 
your descendants shall take possession 
of the gates of their enemies, 
and in your descendants all the nations of the earth shall find blessingC
all this because you obeyed my command.”

Responsorial Psalm PS 16:5, 8, 9-10, 11

R. (1) You are my inheritance, O Lord.
O LORD, my allotted portion and my cup,
you it is who hold fast my lot.
I set the LORD ever before me;
with him at my right hand I shall not be disturbed.
R. You are my inheritance, O Lord.
Therefore my heart is glad and my soul rejoices,
my body, too, abides in confidence;
because you will not abandon my soul to the netherworld,
nor will you suffer your faithful one to undergo corruption.
R. You are my inheritance, O Lord.
You will show me the path to life,
fullness of joys in your presence,
the delights at your right hand forever.
R. You are my inheritance, O Lord.

 

Reading 3 Ex 14:15—15:1

The LORD said to Moses, “Why are you crying out to me?
Tell the Israelites to go forward.
And you, lift up your staff and, with hand outstretched over the sea,
split the sea in two,
that the Israelites may pass through it on dry land.
But I will make the Egyptians so obstinate
that they will go in after them.
Then I will receive glory through Pharaoh and all his army, 
his chariots and charioteers.
The Egyptians shall know that I am the LORD, 
when I receive glory through Pharaoh 
and his chariots and charioteers.”

The angel of God, who had been leading Israel’s camp, 
now moved and went around behind them.
The column of cloud also, leaving the front,
took up its place behind them,
so that it came between the camp of the Egyptians
and that of Israel.
But the cloud now became dark, and thus the night passed 
without the rival camps coming any closer together
all night long.
Then Moses stretched out his hand over the sea, 
and the LORD swept the sea
with a strong east wind throughout the night
and so turned it into dry land.
When the water was thus divided, 
the Israelites marched into the midst of the sea on dry land, 
with the water like a wall to their right and to their left.

The Egyptians followed in pursuit; 
all Pharaoh’s horses and chariots and charioteers went after them 
right into the midst of the sea.
In the night watch just before dawn 
the LORD cast through the column of the fiery cloud
upon the Egyptian force a glance that threw it into a panic; 
and he so clogged their chariot wheels
that they could hardly drive.
With that the Egyptians sounded the retreat before Israel, 
because the LORD was fighting for them against the Egyptians.

Then the LORD told Moses, "Stretch out your hand over the sea, 
that the water may flow back upon the Egyptians,
upon their chariots and their charioteers.”
So Moses stretched out his hand over the sea, 
and at dawn the sea flowed back to its normal depth.
The Egyptians were fleeing head on toward the sea, 
when the LORD hurled them into its midst.
As the water flowed back, 
it covered the chariots and the charioteers of Pharaoh’s whole army
which had followed the Israelites into the sea.
Not a single one of them escaped.
But the Israelites had marched on dry land
through the midst of the sea, 
with the water like a wall to their right and to their left.
Thus the LORD saved Israel on that day
from the power of the Egyptians.
When Israel saw the Egyptians lying dead on the seashore 
and beheld the great power that the LORD
had shown against the Egyptians, 
they feared the LORD and believed in him and in his servant Moses.
Then Moses and the Israelites sang this song to the LORD:
I will sing to the LORD, for he is gloriously triumphant;
horse and chariot he has cast into the sea.

Responsorial Psalm Ex 15:1-2, 3-4, 5-6, 17-18

R. (1b) Let us sing to the Lord; he has covered himself in glory.
I will sing to the LORD, for he is gloriously triumphant;
horse and chariot he has cast into the sea.
My strength and my courage is the LORD,
and he has been my savior.
He is my God, I praise him;
the God of my father, I extol him.
R. Let us sing to the Lord; he has covered himself in glory.
The LORD is a warrior,
LORD is his name!
Pharaoh’s chariots and army he hurled into the sea;
the elite of his officers were submerged in the Red Sea.
R. Let us sing to the Lord; he has covered himself in glory.
The flood waters covered them,
they sank into the depths like a stone.
Your right hand, O LORD, magnificent in power,
your right hand, O LORD, has shattered the enemy.
R. Let us sing to the Lord; he has covered himself in glory.
You brought in the people you redeemed
and planted them on the mountain of your inheritance—
the place where you made your seat, O LORD,
the sanctuary, LORD, which your hands established.
The LORD shall reign forever and ever.
R. Let us sing to the Lord; he has covered himself in glory.

 

Reading 4 Is 54:5-14

The One who has become your husband is your Maker;
his name is the LORD of hosts;
your redeemer is the Holy One of Israel,
called God of all the earth.
The LORD calls you back,
like a wife forsaken and grieved in spirit,
a wife married in youth and then cast off,
says your God.
For a brief moment I abandoned you,
but with great tenderness I will take you back. 
In an outburst of wrath, for a moment
I hid my face from you;
but with enduring love I take pity on you,
says the LORD, your redeemer.
This is for me like the days of Noah,
when I swore that the waters of Noah
should never again deluge the earth;
so I have sworn not to be angry with you,
or to rebuke you.
Though the mountains leave their place
and the hills be shaken,
my love shall never leave you
nor my covenant of peace be shaken,
says the LORD, who has mercy on you.
O afflicted one, storm-battered and unconsoled,
I lay your pavements in carnelians,
and your foundations in sapphires;
I will make your battlements of rubies,
your gates of carbuncles,
and all your walls of precious stones.
All your children shall be taught by the LORD,
and great shall be the peace of your children.
In justice shall you be established,
far from the fear of oppression,
where destruction cannot come near you.

Responsorial Psalm Ps 30:2, 4, 5-6, 11-12, 13

R. (2a) I will praise you, Lord, for you have rescued me.
I will extol you, O LORD, for you drew me clear
and did not let my enemies rejoice over me.
O LORD, you brought me up from the netherworld;
you preserved me from among those going down into the pit.
R. I will praise you, Lord, for you have rescued me.
Sing praise to the LORD, you his faithful ones,
and give thanks to his holy name.
For his anger lasts but a moment;
a lifetime, his good will.
At nightfall, weeping enters in,
but with the dawn, rejoicing.
R. I will praise you, Lord, for you have rescued me.
Hear, O LORD, and have pity on me;
O LORD, be my helper.
You changed my mourning into dancing;
O LORD, my God, forever will I give you thanks.
R. I will praise you, Lord, for you have rescued me.

 

Reading 5 Is 55:1-11

Thus says the LORD:
All you who are thirsty,
come to the water!
You who have no money,
come, receive grain and eat;
come, without paying and without cost,
drink wine and milk!
Why spend your money for what is not bread,
your wages for what fails to satisfy?
Heed me, and you shall eat well,
you shall delight in rich fare.
Come to me heedfully,
listen, that you may have life.
I will renew with you the everlasting covenant,
the benefits assured to David.
As I made him a witness to the peoples,
a leader and commander of nations,
so shall you summon a nation you knew not,
and nations that knew you not shall run to you,
because of the LORD, your God,
the Holy One of Israel, who has glorified you.

Seek the LORD while he may be found,
call him while he is near.
Let the scoundrel forsake his way,
and the wicked man his thoughts;
let him turn to the LORD for mercy;
to our God, who is generous in forgiving.
For my thoughts are not your thoughts,
nor are your ways my ways, says the LORD.
As high as the heavens are above the earth,
so high are my ways above your ways
and my thoughts above your thoughts.

For just as from the heavens
the rain and snow come down
and do not return there
till they have watered the earth,
making it fertile and fruitful,
giving seed to the one who sows
and bread to the one who eats,
so shall my word be
that goes forth from my mouth;
my word shall not return to me void,
but shall do my will,
achieving the end for which I sent it.

Responsorial Psalm Is 12:2-3, 4, 5-6

R. (3) You will draw water joyfully from the springs of salvation.
God indeed is my savior;
I am confident and unafraid.
My strength and my courage is the LORD,
and he has been my savior.
With joy you will draw water
at the fountain of salvation.
R. You will draw water joyfully from the springs of salvation.
Give thanks to the LORD, acclaim his name;
among the nations make known his deeds,
proclaim how exalted is his name.
R. You will draw water joyfully from the springs of salvation.
Sing praise to the LORD for his glorious achievement;
let this be known throughout all the earth.
Shout with exultation, O city of Zion,
for great in your midst
is the Holy One of Israel!
R. You will draw water joyfully from the springs of salvation.

 

Reading 6 Bar 3:9-15, 32-4:4

Hear, O Israel, the commandments of life:
listen, and know prudence!
How is it, Israel,
that you are in the land of your foes,
grown old in a foreign land,
defiled with the dead,
accounted with those destined for the netherworld?
You have forsaken the fountain of wisdom!
Had you walked in the way of God,
you would have dwelt in enduring peace.
Learn where prudence is,
where strength, where understanding;
that you may know also
where are length of days, and life,
where light of the eyes, and peace.
Who has found the place of wisdom,
who has entered into her treasuries?

The One who knows all things knows her;
he has probed her by his knowledge—
The One who established the earth for all time,
and filled it with four-footed beasts;
he who dismisses the light, and it departs,
calls it, and it obeys him trembling;
before whom the stars at their posts
shine and rejoice;
when he calls them, they answer, “Here we are!”
shining with joy for their Maker.
Such is our God;
no other is to be compared to him:
He has traced out the whole way of understanding,
and has given her to Jacob, his servant,
to Israel, his beloved son.

Since then she has appeared on earth,
and moved among people.
She is the book of the precepts of God,
the law that endures forever;
all who cling to her will live,
but those will die who forsake her.
Turn, O Jacob, and receive her:
walk by her light toward splendor.
Give not your glory to another,
your privileges to an alien race.
Blessed are we, O Israel;
for what pleases God is known to us!

Responsorial Psalm Ps 19:8, 9, 10, 11

R. (John 6:68c) Lord, you have the words of everlasting life.
The law of the LORD is perfect,
refreshing the soul;
the decree of the LORD is trustworthy,
giving wisdom to the simple.
R. Lord, you have the words of everlasting life.
The precepts of the LORD are right,
rejoicing the heart;
the command of the LORD is clear,
enlightening the eye.
R. Lord, you have the words of everlasting life.
The fear of the LORD is pure,
enduring forever;
the ordinances of the LORD are true,
all of them just.
R. Lord, you have the words of everlasting life.
They are more precious than gold,
than a heap of purest gold;
sweeter also than syrup
or honey from the comb.
R. Lord, you have the words of everlasting life.

 

Reading 7 Ez 36:16-17a, 18-28

The word of the LORD came to me, saying: 
Son of man, when the house of Israel lived in their land, 
they defiled it by their conduct and deeds.
Therefore I poured out my fury upon them 
because of the blood that they poured out on the ground, 
and because they defiled it with idols.
I scattered them among the nations, 
dispersing them over foreign lands; 
according to their conduct and deeds I judged them.
But when they came among the nations wherever they came, 
they served to profane my holy name, 
because it was said of them: “These are the people of the LORD,
yet they had to leave their land.”
So I have relented because of my holy name 
which the house of Israel profaned 
among the nations where they came.
Therefore say to the house of Israel: Thus says the Lord GOD: 
Not for your sakes do I act, house of Israel, 
but for the sake of my holy name, 
which you profaned among the nations to which you came.
I will prove the holiness of my great name, profaned among the nations, 
in whose midst you have profaned it.
Thus the nations shall know that I am the LORD, says the Lord GOD, 
when in their sight I prove my holiness through you.
For I will take you away from among the nations, 
gather you from all the foreign lands, 
and bring you back to your own land.
I will sprinkle clean water upon you
to cleanse you from all your impurities, 
and from all your idols I will cleanse you.
I will give you a new heart and place a new spirit within you, 
taking from your bodies your stony hearts
and giving you natural hearts.
I will put my spirit within you and make you live by my statutes, 
careful to observe my decrees.
You shall live in the land I gave your fathers; 
you shall be my people, and I will be your God.

Responsorial Psalm Ps 42:3, 5; 43:3, 4

When baptism is celebrated.

R. (42:2) Like a deer that longs for running streams, my soul longs for you, my God.
Athirst is my soul for God, the living God.
When shall I go and behold the face of God? 
R. Like a deer that longs for running streams, my soul longs for you, my God.
I went with the throng
and led them in procession to the house of God,
Amid loud cries of joy and thanksgiving,
with the multitude keeping festival.
R. Like a deer that longs for running streams, my soul longs for you, my God.
Send forth your light and your fidelity;
they shall lead me on
And bring me to your holy mountain,
to your dwelling-place.
R. Like a deer that longs for running streams, my soul longs for you, my God.
Then will I go in to the altar of God,
the God of my gladness and joy;
then will I give you thanks upon the harp,
O God, my God!
R. Like a deer that longs for running streams, my soul longs for you, my God.

Responsorial Psalm Is 12:2-3, 4bcd, 5-6

When baptism is not celebrated.

R. (3) You will draw water joyfully from the springs of salvation.
God indeed is my savior;
I am confident and unafraid.
My strength and my courage is the LORD,
and he has been my savior.
With joy you will draw water
at the fountain of salvation.
R. You will draw water joyfully from the springs of salvation.
Give thanks to the LORD, acclaim his name;
among the nations make known his deeds,
proclaim how exalted is his name.
R. You will draw water joyfully from the springs of salvation.
Sing praise to the LORD for his glorious achievement;
let this be known throughout all the earth.
Shout with exultation, O city of Zion,
for great in your midst
is the Holy One of Israel!
R. You will draw water joyfully from the springs of salvation.

or Ps 51:12-13, 14-15, 18-19

When baptism is not celebrated.

R. (12a) Create a clean heart in me, O God.
A clean heart create for me, O God,
and a steadfast spirit renew within me.
Cast me not out from your presence,
and your Holy Spirit take not from me.
R. Create a clean heart in me, O God.
Give me back the joy of your salvation,
and a willing spirit sustain in me.
I will teach transgressors your ways,
and sinners shall return to you.
R. Create a clean heart in me, O God.
For you are not pleased with sacrifices;
should I offer a holocaust, you would not accept it.
My sacrifice, O God, is a contrite spirit;
a heart contrite and humbled, O God, you will not spurn.
R. Create a clean heart in me, O God.

Epistle Rom 6:3-11

Brothers and sisters:
Are you unaware that we who were baptized into Christ Jesus 
were baptized into his death?
We were indeed buried with him through baptism into death, 
so that, just as Christ was raised from the dead 
by the glory of the Father, 
we too might live in newness of life.

For if we have grown into union with him through a death like his, 
we shall also be united with him in the resurrection.
We know that our old self was crucified with him, 
so that our sinful body might be done away with, 
that we might no longer be in slavery to sin.
For a dead person has been absolved from sin.
If, then, we have died with Christ,
we believe that we shall also live with him.
We know that Christ, raised from the dead, dies no more;
death no longer has power over him.
As to his death, he died to sin once and for all;
as to his life, he lives for God.
Consequently, you too must think of yourselves as being dead to sin
and living for God in Christ Jesus.

Responsorial Psalm Ps 118:1-2, 16-17, 22-23 

R. Alleluia, alleluia, alleluia.
Give thanks to the LORD, for he is good,
for his mercy endures forever.
Let the house of Israel say,
“His mercy endures forever.”
R. Alleluia, alleluia, alleluia.
The right hand of the LORD has struck with power;
the right hand of the LORD is exalted.
I shall not die, but live,
and declare the works of the LORD.
R. Alleluia, alleluia, alleluia.
The stone the builders rejected 
has become the cornerstone.
By the LORD has this been done;
it is wonderful in our eyes.
R. Alleluia, alleluia, alleluia.

 

Gospel Lk 24:1-12

At daybreak on the first day of the week
the women who had come from Galilee with Jesus
took the spices they had prepared
and went to the tomb.
They found the stone rolled away from the tomb;
but when they entered,
they did not find the body of the Lord Jesus.
While they were puzzling over this, behold,
two men in dazzling garments appeared to them.
They were terrified and bowed their faces to the ground.
They said to them,
“Why do you seek the living one among the dead?
He is not here, but he has been raised.
Remember what he said to you while he was still in Galilee,
that the Son of Man must be handed over to sinners
and be crucified, and rise on the third day.”
And they remembered his words.
Then they returned from the tomb
and announced all these things to the eleven
and to all the others.
The women were Mary Magdalene, Joanna, and Mary the mother of James;
the others who accompanied them also told this to the apostles,
but their story seemed like nonsense
and they did not believe them.
But Peter got up and ran to the tomb,
bent down, and saw the burial cloths alone;
then he went home amazed at what had happened.

 

 

Comments are closed.