KHÔNG AI LÀ KẺ THÙ CỦA TÔI

KHÔNG AI LÀ KẺ THÙ CỦA TÔI

CHÚA NHẬT TUẦN VII MÙA THƯỜNG NIÊN NĂM A

Bài đọc 1 : ( Lv 19:1-2,17-18). Bài đọc 2 : ( 1 Cr 3:16-23). Tin Mừng : ( Mt 5:38-48)

Một linh mục 92 tuổi được mọi người trong thị xã tôn kính. Khi ông xuất hiện trên đường phố, ai cũng kính cẩn cúi chào; vì ai cũng biết tiếng thánh thiện của ông. Ông cũng là thành viên của câu lạc bộ dưỡng sinh. Mỗi lần câu lạc bộ có cuộc họp, ông luôn có mặt đúng giờ, và luôn ngồi sát trong góc phòng.

Một hôm, vị linh mục này biến mất. Người ta cố tìm khắp nơi, nhưng chẳng có tin tức gì. Một tháng sau, khi câu lạc bộ nhóm họp, ông lại xuất hiện như thường lệ. Mọi người xôn xao hỏi: “ Cả tháng nay cha đi đâu vậy?” Vị linh mục điềm nhiên trả lời: “ Đi ở tù.” Mọi người lại thắc mắc: “ Ở tù? Lạy Chúa tôi! Cha hiền như bụt thế kia, sao lại có chuyện đó? Chuyện gì xảy ra vậy?” Vị linh mục trả lời: “ Đây là một câu chuyện dài; nhưng có thể tóm tắt lại như thế này: Tôi mua một vé tàu lửa đi thành phố. Khi tôi đang đợi tàu ở sân ga, thì một cô gái xinh đẹp xuất hiện với một anh cảnh sát. Cô gái nhìn chăm chăm vào tôi , rồi quay sang nói với người cảnh sát: “ Chính lão này!” Tôi xin thú thật với mọi người: vì muốn làm vừa lòng cô gái xinh đẹp kia mà tôi đã nhận tội.”

Cũng một con người ấy, nhưng khi họ thuận theo ý chúng ta, yêu mến chúng ta, thì đó là bạn, nhưng khi họ chống đối hay làm hại chúng ta, thì họ là kẻ thù. Kẻ thù của chúng ta không phải là những người thù ghét chúng ta mà là những người chúng ta thù ghét. Yêu nên tốt, ghét nên xấu. Đó là lẽ thường tình của con người. Khi người anh em trở thành kẻ thù, thì việc đầu tiên là đòi lại sự công bằng: Mắt  phải đền mắt, răng phải đền răng.

Thiên Chúa là Tình Yêu. Trong tình yêu của Thiên Chúa không có sự giận ghét, trả thù, nhưng chỉ có yêu thương và tha thứ. Thiên Chúa yêu thương mọi con cái của Ngài. Vì thế, Ngài đòi hỏi chúng ta đi xa hơn, tích cực hơn: đừng chống cự người ác, hy sinh chịu thua thiệt để cho người ta vả luôn má kia, hay  ai kiện đòi áo trong thì cho luôn áo ngoài, bắt đi một dặm thì hãy đi với người ấy hai dặm, ai xin thì cho, ai muốn vay mượn thì đừng ngoảnh mặt đi.” Ngài dạy chúng ta : chớ trả thù. và “ hãy yêu kẻ thù và cầu nguyện cho những người ngược đãi anh em.” Chúa không dạy chúng ta phải thụ động trước sự bất công và sự ngược đãi, nhưng Ngài bác bỏ sự trả thù dưới mọi hình thức. Ngài dạy chúng ta không được giữ sự thù hận trong lòng mình về bất cứ điều gì, ngay cả  với kẻ thù của mình.

Chịu thua thiệt không phải là thái độ thụ động trước sự bất công, ngược đãi. Chấp nhận và chịu thua thiệt là một hình thức tích cực của tình yêu. Yêu kẻ yêu mình, ghét kẻ ghét mình thì đó là sòng phẳng. Cách đối xử như thế không biểu lộ bản chất của con Thiên Chúa như Đức Giêsu đã nói: “ Nếu anh em yêu thương kẻ yêu thương mình, thì anh em nào có công chi? Ngay cả những người thu  thuế cũng chẳng làm như thế sao? Nếu anh em chỉ chào hỏi anh em mình thôi, thì anh em có làm gì lạ thường đâu?”

Nếu Thiên Chúa cũng song phẳng với con người như con người sóng phẳng với nhau thì làm sao con người có thể trốn chạy được sự trừng phạt của Thiên Chúa!  Thiên Chúa ban mọi ơn lành không phải chỉ riêng một số người nào, nhưng là cho hết mọi người. Thiên Chúa cho mặt trời mọc lên để soi sáng cho người tốt cũng như người xấu, cho mưa xuống trên người công chính cũng như ngưới bất chính.

Thiên Chúa là tình yêu; nên Ngài đòi hỏi chúng ta cách thức yêu tha nhân ngược với bản tính của con người. Muốn trở nên con cái của Cha trên trời thì chúng ta cũng phải mang lấy bản chất tình yêu của Ngài là yêu thương và tha thứ, và đừng biến tha nhân thành kẻ thù.  Thiên Chúa là Đấng thánh và Ngài đòi hỏi chúng ta cũng phải nên giống Ngài. Chỉ khi chúng ta yêu thương kẻ thù bằng những thái độ, hành động tích cực như Đức Giêsu dạy, chúng ta mới trở hoàn thiện như Cha trên trời là Đấng hoàn thiện trong tình yêu.  

LM Trịnh Ngọc Danh

Quản nhiệm Cộng Cộng Đoàn Đức Mẹ Mông Triệu Anaheim

Comments are closed.